Tôi khóc hết nước mắt kể từ ngày biết sự thật chua xót ấy. Thật không ngờ trái đất tròn, tôi lại gặp anh trong hoàn cảnh trái ngang này.

Tôi đã từng hi vọng vào một gia đình hạnh phúc với Sơn. Bởi anh là người đàn ông tốt, yêu thương, trân trọng tôi. Tôi cũng rất yêu anh. Tuy thời gian yêu nhau chưa đầy 1 năm, nhưng tôi biết đây là người đàn ông mình có thể tin tưởng và dựa vào.
Thực ra trước Sơn, tôi đã từng yêu một người say đắm. Nhưng cuộc tình này không được gia đình tôi cho phép bởi anh hơn tôi hơn hai chục tuổi, vợ anh mất đã lâu, và thời điểm đó tôi cũng biết anh có một con trai ngang tuổi tôi. Tôi quen anh khi đi kiến tập tại công ty anh, anh là trưởng phòng của tôi khi đó.
Mẹ tôi dọa từ mặt nếu tôi còn tiếp tục. Cuối cùng, tôi buộc phải cắt đứt với anh, dù trong lòng còn nhiều đau khổ và day dứt.
Nhiều năm sau, tôi ra trường, đi làm và quen biết Sơn. Không hiểu sao, tôi có thiện cảm với anh ngay từ lần gặp mặt đầu tiên. Ở Sơn, có nét gì đó vừa thân quen và xa lạ, khiến tôi có cảm giác rất ấm áp và tin cậy.
Yêu nhau, đưa Sơn về nhà chơi, bố mẹ tôi cũng rất quý mến anh.


Ảnh minh họa.

Sơn ngỏ ý đưa tôi về nhà anh chơi, tôi đồng ý, bởi tôi cũng 25 rồi, tôi cũng muốn sớm ổn định gia đình. Sơn nói trước với tôi về hoàn cảnh gia đình anh, mẹ anh mất đã lâu, chỉ còn bố. Sơn bảo, bố anh hiền lắm, cứ yên tâm.

Hôm về, tôi chuẩn bị quà cho bố anh, một lẵng hoa quả chọn lựa kỹ càng. Thế nhưng, có chết tôi cũng không ngờ được, giây phút gặp mặt lại khiến tôi choáng váng.

Sơn đưa tôi vào nhà, khi tôi còn lúi húi cởi giày đằng sau thì bố anh ra đón. Tôi ngẩng lên và thiếu chút nữa thì làm rơi cả giỏ hoa quả trên tay xuống. Bố anh cũng thoảng thốt vì ngạc nhiên. Bố của Sơn, chính là người đàn ông tôi từng yêu say đắm mấy năm về trước.
Hôm đó, tôi phải cố gắng lắm để giữ bình tĩnh, tôi biết bố Sơn cũng vậy. Chiều đến, tôi tìm cớ xin phép về sớm, trong lòng cồn cào lên nỗi hoang mang, đau đớn.
Tôi nghĩ mãi không thông, không hiểu vì sao lại có chuyện trùng hợp đến xót xa như vậy.
Tôi nói chia tay với Sơn mặc cho anh điên cuồng liên lạc rồi tìm tôi vì không hiểu sao tôi làm thế. Tôi đau đớn lắm. Tôi không biết giải thích với Sơn thế nào, cũng không biết đối mặt với bố anh ra sao.

Tôi nên làm gì bây giờ đây?