Phong độ ấn tượng của Bianchi, chân sút vừa đến từ xứ mỳ ống, là cơ sở để HLV người Thụy Điển đẩy mạnh quá trình "Serie A hóa" tại Man City khi đưa 2 cầu thủ người Italy khác vào tầm ngắm trong thời gian còn lại của kỳ chuyển nhượng hè 2007.

7 năm lăn lộn với các CLB Italy, cùng sự nhạy bén của một nhà cầm quân "cáo già" mách bảo Eriksson rằng Serie A chính là một "mỏ vàng" đầy tiềm năng để ông khai thác trong quá trình thay máu cho Man City. Trực giác ấy của vị HLV 59 tuổi không sai, ít nhất là đến thời điểm này, khi Bojinov và Bianchi vừa đến từ Italy, đã phần nào chứng tỏ tài năng. Bianchi chính là cầu thủ ghi bàn mở tỷ số, giúp "nửa xanh" thành Manchester hạ West Ham 2-0 trong ngày ra quân.


Màn ra mắt tuyệt vời của Bianchi (trái) càng củng cố niềm tin của Eriksson vào các cầu thủ đến từ Serie A

Thành công bước đầu cùng những cầu thủ trưởng thành từ Serie A khiến Eriksson tiếp tục hướng về giải đấu này với ánh mắt thèm thuồng, khi tìm kiếm một thủ môn đủ tin cậy thay Isaksson (nghỉ thi đấu dài hạn vì chấn thương) và một trung vệ gia cố cho hàng thủ chưa thật sự chắc chắn của Man City. Marco Amelia (Livorno) và Matteo Ferrari (Roma) là hai cái tên mà ông kết nhất cho những vị trí còn khuyết kể trên.

Người đầu tiên được xem là thủ môn triển vọng nhất của bóng đá Italy sau Buffon. Amelia cũng có mặt trong đội hình tuyển Italy đăng quang tại World Cup 2006. Bản thân anh này đang muốn tìm kiếm những thách thức mới sau 3 năm gắn bó với một CLB làng nhàng, kém tham vọng như Livorno. Khúc mắc lớn nhất khiến anh chưa thể đến được với Man City của Eriksson chỉ còn là giá cả. Đội bóng Anh không muốn trả quá 5 triệu bảng, còn Livorno lại muốn nhận được nhiều hơn con số đó 1 triệu.

Trong khi đó, tuy không có vị trí chính thức ở Roma và từng một lần thất bại trong môi trường bóng đá Anh (Everton), nhưng Ferrari vẫn gây ấn tượng với Eriksson ở lối chơi mạnh mẽ, quyết đoán. Tương tự trường hợp của Amelia, giá cả cũng là trở ngại duy nhất khi Man City đàm phán mua trung vệ 27 tuổi gốc Algeria. Anh được Roma định giá khoảng 4 triệu bảng và dứt khoát không "tiếp chuyện" nếu đối tác trả thấp hơn số tiền này.

Tuy nhiên, những trở ngại đó có lẽ chưa đủ để Eriksson lo ngại. Nhờ hầu bao rủng rỉnh của chủ tịch Thaksin, sớm muộn gì nhà chiến lược người Thụy Điển cũng đạt được mục tiêu, như cách mà ông đã đánh bại một loạt đối thủ sừng sỏ khác trong cuộc đua giành Bianchi, Elano hay Petrov trong mùa hè vừa qua.