CƠM HAY PHỞ

Một hôm trong bữa cơm, ông chồng thủ thỉ với vợ bằng thơ:
Ăn mãi cơm nhà, ngán tận hông
Thèm sao bát phở quán bên sông
Phở ngon, đậm chất vi dinh dưỡng
Xin phép bà, tôi thử được không?

Bà vợ nghe xong, hiểu ý chồng. Hơi tức tối, nhưng vẫn thủ thỉ lại với chồng:
Cơm nhà còn dẻo trong nồi đồng
Phở chỉ thơm tho mùi viễn vông
Bổ dưỡng gì đâu, toàn bột ngọt
Cơm mình chất lượng lắm nghe ông!

Ông chồng tiếp tục nài nỉ vợ, nhưng lần này kiên quyết hơn:
Cơm nhà lạt lẽo, chẳng say nồng
Phở đấy dẻo dai, đúng ý ông
Thôi cứ để tôi qua nếm thử
Một tô chỉ tốn có vài đồng?

Bà vợ lần này tức ra mặt, nên gặn giọng kiên quyết lại với chồng:
Phở nấu giò heo chưa cạo lông
Ăn vào bệnh chết đó nghe ông?
Ham chi của lạ, mắc vào "Ếch"
Chỉ có cơm nhà, bảo đảm không?

Ông chồng thấy khuyên vợ không có áp phê, nên lớn tiếng hơn thua:
Nói mãi mà bà chưa chịu thông?
Tôi qua nếm thử chút cay nồng
Rồi mai khi đói dùng cơm lại
Thổi lửa, chung cơm tình vợ chồng.

Bà vợ lần này bốc hỏa thật sự, cơn "Hoạn Thư" đã đỉnh điểm:
Cơm nhà chán cũng ăn nghe ông?
Ðừng có mon men, phở với nồng
Cơm lạt thì bà thêm mắm, muối
Phở kia béo ngọt, cũng là không?

Cha hàng xóm bên nhà nghe được cuộc tranh luận nãy giờ, vội hô sang:
Kề cận bên nhà, tôi cứ trông
Mong rằng nếm thử cơm nhà ông?
Ông chê thì để tôi vài bát!
Tôi nếm thử xem có ngọt không?

Bà vợ cha hàng xóm nghe thế, cũng lên tiếng nói với chồng mình:
Cơm khét nhà người, chi việc ông?
Nhà mình có thiếu cháo cơm không?
Chớ mà ăn vụng, coi chừng đấy?
Bà biết thì roi mây tét mông...

Ông chồng lúc này cũng bực mình lên tiếng:
Cơm khét, cơm khê cũng kệ ông
Ðứa nào bước tới, chết nghe không?
Chưa ăn, ông để dành khi đói
Ðừng tưởng ông đây, hết mặn nồng?

Bà vợ được thế, nên hù chồng:
Sáng dạ ra chưa, cái bụng ông?
Cơm mình lắm kẻ vẫn đang trông
Cơm nhà thơm phức ra ngoài ngõ
Ðể hở trộm vào, rinh mất không?

Ông chồng lúc này xuống nước, âu yếm vợ nói ngọt:
Tôi hết thèm rồi, phở với nồng
Cơm mình đậm chất, để cho ông
Từ đây dùng mãi tới đầu bạc
Tôi thử bà thôi có biết không....


Con Quỳ Lạy Chúa Trên Trời

Con quỳ lạy Chúa trên trời
Sao cho con trốn được người con yêu
Rằng con thiếu nợ đã nhiều
Nàng còn mua sắm đủ điều. Chúa ơi !

Con cày hai dzóp(s) hụt hơi
Người con yêu lại đua đòi chơi xe
Biểu gì con cũng phải nghe
Nếu con cãi lại là te tua đời

Trước đây con tưởng gặp thời
Chúa ban con được tìm người con yêu
Giờ đây thân xác tiêu điều
Ðời con phải chịu rất nhiều đắng cay

Thân con chẳng khác trâu cày
Nợ nàng con trả dài dài chưa xong
Con giờ như cá lòng tong
Sụt ba chục ký, ốm nhong, rã rời

Thế mà đâu hết nợ đời
Nấu cơm, rữa chén, bị đòi ... tù ti
Người đâu gặp gỡ làm chi
Ðể cho khổ thế còn gì là Xuân ?

Chúa ơi ! con khổ vô ngần
Chúa mà không giúp là thân con tàn
Con đang thiếu nợ trăm ngàn
Nhìn đồ nàng sắm hai hàng lệ rơi

Con quỳ lạy Chúa trên trời,
Giúp cho con trốn được người con yêu.


Phu Oán Ngâm Khúc

Lỗ mũi em mới sửa xong
Đêm nào đi ngủ cũng vòng tay che
Em sợ anh xoay qua đè
Nằm xa, quay mặt em che cả tuần

Muốn hôn em, nhưng lại ngưng
Mỗi lần sáp tới, em bưng mặt liền
"Sợ anh chạm mũi em nghiêng
Mắc công ... nắn lại, thiệt phiền vô phương"

Hơn một tuần lễ "NO thương"
Để em giữ đẹp mũi xương dọc dừa
Anh chờ nghe tiếng em : "Ừa"
Để anh được nựng cho vừa nhớ thương

Cưng em chưa hết nửa đường
Em đi sửa mắt ... mặt sưng tím bầm
Ban ngày em đeo kính râm
Tối thì mở kính, mắt thâm có quầng

Em lại ... không muốn nằm gần
Sợ anh táy máy, tần mần, tật anh
Thôi thì ... anh cũng phải đành
Ăn chay, kiêng cữ chờ lành tính sau

Mặt em trở lại hồng hào
Anh mừng khấp khởi ra vào cười vui
Mắt em hết tím bầm rồi
Mũi cao hết xẹp, thông hơi dễ dàng

Trông em vừa đẹp vừa sang
Mắt to hai mí, mũi ngang dọc dừa
Em nay khác hẳn ngày xưa
Yêu em tha thiết sao vừa được đây ?

Anh phải mừng tiệc sum vầy
Bỏ công chờ đợi, ngày nầy qua kia
Hôm qua từ sở gọi dzìa (về)
Em cho anh biết hôm kia "book" rồi !

"Tuần tới đi sửa cặp môi
Phình lên chút xíu mới coi mát lòng
Môi xong, kế hút mỡ hông
Lấy ra cho bớt mới trông dễ nhìn

Vòng eo phải giảm tám inches
Đường cong mới lộ, diện đồ mới xinh
Kế đến ... em muốn tặng mình
Món quà độc đáo anh nhìn khỏi chê

Thỏa thích để anh vân vê
Đó là biến quả trái "lê" thành "đào"
Bấy lâu "lê" héo nhạt màu
Nay em sửa lại bơm vào silicon

Trắng hồng trông rất mi nhon
Vợ anh ... hết xẩy, như còn tơ hông ?
Em ơi, chắc anh chổng mông
Chừng nào mới được ... làm chồng em đây ?

Bắt anh ... nhịn đói như vầy
Ngày qua tháng lại ... nó gầy ốm nhom
Thức ăn có sẳn để dòm
Cám treo heo nhịn còn thơm nỗi gì ?

Em lo tune up body
Cho người ta ngắm, chồng thì đói meo
Cả tháng chồng ngủ chèo queo
Đêm nào chồng cũng ... eo xèo nằm thun

Thôi em !
Trời cho có được thì dùng
Đừng ham đỗi "parts"... sẽ rung có ngày
Em xài đồ giả chẳng may
Hết ngày quá đát ... nó chai cứng đờ

Plastic để lâu cứng đơ
Quả "đào" khô héo ... chỉ chờ ... móc ra
Mỡ hông em cứ tà tà
Mổi ngày thể dục thế là xẹp ngay

Quả lê theo luật tháng ngày
Khô da, hết nước, anh xài chẳng chê
Miễn là mình giữ ước thề
Yêu nhau trọn nghĩa phu thê suốt đời.



Sưu tầm