Rồng, Long, Thuồng Luồng, Luồng đều là tên gọi chung một con vật ấy thôi, chẳng qua là cái lưỡi con người tréo qua trẹo lại.
Muốn biết các tên con rồng từ đâu mà phát sinh ra hãy xem bảng gia phả của tiếng RỒNG sau đây:
RỒNG
# con vật thần thoại
# con rắn thần khổng lồ của thần thoại khắp thế giới chứ không riêng chi cho thần thoại của Tàu đâu
[con -, vảy -, đầu -, đuôi -, đầu - đuôi phượng, mắt -, mặt -, râu -, mình - / ngai -, bệ - / - rắn, tuổi con -, năm con -, vuốt râu - / rồng phun nước/ rồng nằm biển cạn]
Xem thêm:
long [phát âm Hán Việt]
lùng [phát âm Tàu]
luồng, thuồng luồng
English: dragon, fabled animal of the world mythologies
French : dragon, animal fabuleux de la mythologie mondiale
Mường :
jồng rồng
rồng “
hồng “
Thái :
m-rồng rồng
mrồng rồng
pi mrồng năm con rồng tuổi con rồng
Hmong :
zồng rồng
zồng zắn rồng rắn
Lào :
rồng rồng
rồng kin nam rồng uống nước
Khm :
rồng rồng
ch-năm rồng
năm tuổi con rồng
Nùng:
lu-ồng con rồng
xem thêm:
thuồng luồng
lu-ồng bên rồng bay
Teng :
pr-giồng rồng
Bali :
b- rồng rồng
Nhận xét: Các ngôn ngữ Đông Nam Á đều gọi là rồng như tiếng Việt, ngay cả những ngôn ngữ và những nền văn hóa mà không dính dáng gì đến tiếng Tàu và văn hóa Tàu.
Chỉ riêng Tàu thì gọi là lùng. Để ý là cả ngàn triệu người Tàu đều không tự nhiên mà phát âm R được… họ nói là: Mr. Plesident, I eat fly lice [Mr.President, I eat fried rice]
vì thế Lùng là đọc trẹ từ cái âm gốc là Rồng
Trái lại, cái lưỡi của 90 triệu người Việt và 500 triệu người Đông Nam Á đều phát âm phân biệt hai âm R và L một cách dễ dàng và rõ ràng.
Vì thế, chưa chắc đã là ai “mượn” của ai!
Ta cần xét lại quan niệm sai lầm rằng các tiếng Hán Việt là gốc Tàu.
Thật ra, rải rác trong bộ từ điển này có rất nhiều bằng chứng ngôn ngữ cho biết từ mấy ngàn năm qua, 8 thứ tiếng Tàu khác nhau đã mượn rất nhiều từ, ngữ của các tiếng nói Đông Nam Á mà nói theo và cho vào trong ngôn ngữ của họ.
CHÓ thì cả ba miền Việt đều nói đều quá biết nó, mà gốc Ấn Độ Hindi cũng gọi là cutr, nhưng gốc Nghệ Tĩnh thì gọi là cúk, cút !và dân Bắc Việt thì gọi là Cún, chó con [theo tài liệu từ điển rất chỉnh của hai ông học giả xứ Nghệ rất xứng đáng: Trần Hữu Thung và Thái Kim Đính] trong sách Từ điển tiếng Nghệ.
Mà tội nghiệp cho hai ông này khi nhờ CS Hà nội in sách thì bị chê là họ nói tiếng ngoại quốc [sic] nên chúng không chịu cho in. Họ đành phải đem về in ngay tại Vinh.
Đúng ra, muốn tìm hiểu đúng đắn nguồn gốc gần của tiếng Việt ba miền hiện nay cần biết tiếng Nghệ Tĩnh cho vững và sau đó là tiếng Mường, nếu không thì chỉ là nói bà láp.
Bài này là để trả lời rằng đừng có tưởng cái gì là cũng xuất xứ từ Tàu mà ra!
Từ Điển Nguồn Gốc Tiếng Việt
BS Nguyễn Hy Vọng